“Hai xe chung một quãng đường

Xe Dream tới trước, xe thường tới sau

Vận tốc chậm, thời gian lâu

Xe nhanh nên nó chạy mau là thường

Tìm mua: Kính Vạn Hoa

Hai xe vận tốc tương đương

Xe đi lâu ắt quãng đường dài ra

Thời gian nếu chẳng khác xa

Xe đi chậm sẽ tà tà phía sau…” (trích Thi sĩ hạng ruồi - Nguyễn Nhật Ánh)

Hôm nay review tập truyện này, thấy nhớ ngày xưa ghê gớm. Đây là bộ sách đã đưa mình đến với bác Ánh, và cũng là đến với thế giới sách. Mình thấy ngày trước rất kiên nhẫn, ngày xưa bộ sách này in 4 hay 5 quyển gì đó thôi, không chia nhiều như bây giờ, nên quyển nào cũng dày cộp y chang mặt mình =)). Thế mà mình đọc quên ăn quên ngủ, vèo vèo cái hết cả bộ luôn. Mình đọc bộ này vào năm lớp 8, đúng cái tuổi hợp nhất để đọc mấy truyện của bác Ánh rồi. Cũng chính vì hợp nên cảm thấy một bầu trời tuyệt vời với sách, rồi cứ thế mà lao như con thiêu thân không biết ngày mai, nguyện cháy rụi như Phượng hoàng để còn hồi sinh. “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.” Đúng không? Cùng mình xem review “Kính vạn hoa” để cùng trở về với “nỗi nhớ sân trường xưa” nhé.

7742-kinh-van-hoa-1.jpg
Bộ sách: Kính vạn hoa

Đôi nét tác giả Nguyễn Nhật Ánh:

Nguyễn Nhật Ánh ( 7-5-1955) sinh tại làng Đo Đo, xã Bình Quế, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam.

Được mệnh danh là nhà văn của thiếu nhi, Nguyễn Nhật Ánh có nhiều sáng tác từ truyện dài đến truyện ngắn, tạp văn, thơ. Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lãnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995).

Năm 1998 ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải cho nhà văn có sách bán chạy nhất. Năm 2003, bộ truyện nhiều tập Kính vạn hoa được Trung ương Đoàn Thanh Niên Cộng sản Hồ Chí Minh trao huy chương Vì thế hệ trẻ và được Hội nhà văn Việt Nam trao tặng thưởng.

Đến nay ông đã xuất bản gần 100 tác phẩm và từ lâu đã trở thành nhà văn thân thiết của các bạn đọc nhỏ tuổi ở Việt Nam.

Năm 2008, ông cho ra đời tác phẩm Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, được báo Người Lao động bình chọn là tác phẩm hay nhất năm 2008.

Các tác phẩm tiêu biểu: Kính Vạn Hoa, Trại hoa vàng, Mắt biếc, Cô gái đến từ hôm qua, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, Hạ đỏ, Hoa hồng xứ khác, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Chuyện cổ tích dành cho người lớn, Còn chút gì để nhớ…

7742-kinh-van-hoa-2.jpg

Đôi điều cảm nhận về Kính vạn hoa:

Bộ truyện gồm 54 tập ngắn, xoay quanh những chuyện đời thường về trường lớp, gia đình, bạn bè, những chuyến đi. Nhân vật chính là bộ ba Quý Ròm, nhỏ Hạnh, Tiểu Long. Văn phong của bác Ánh thì vẫn gần gũi, hài hước như thế. Mình là người Bắc, nên có nhiều câu mình thấy thú vị, kiểu mới mẻ. Thấy dễ thương lắm.

Khó mà có thể nói hết tất cả những cảm nghĩ của mình về bộ truyện từng là một phần của tuổi thơ này trong một bài review. Mỗi một tập truyện là một màu sắc khác nhau, một thế giới khác nhau và một niềm vui trẻ thơ nho nhỏ khác nhau, nhưng đều để lại những dư vị đặc biệt. Dường như bác Ánh đã gói gọn tất cả tuổi thơ của bác và của rất nhiều người để mang nó đặt vào những tập truyện này. Mỗi tập truyện ngắn là mỗi câu chuyện khác, từ những chuyện học tập, trường lớp (Ông thầy nóng tính, Thi sĩ hạng ruồi, Họa mi một mình, lớp phó trật tự,…); chuyện gia đình đến những chuyến phiêu lưu nho nhỏ của 3 nhân vật chính (Những con gấu bông, Con mả con ma, Theo dấu chim ưng, Ba lô màu xanh, Lang thang trong rừng,…). Hay những câu chuyện đẫm tình người (Cháu của bà, mười lăm ngọn nến,…).

Từ những chuyện nhẹ nhàng, gần gũi đến những chuyện li kì, hồi hộp đều mang nét đẹp riêng. Nói chung là yêu ai yêu cả đường đi. Mình yêu tất, cả những câu chuyện cả những nhân vật. Nhưng mình vẫn thích những tập về quê của Long và Quý, gặp những con người mộc mạc chân thành, mình ấm lòng. Mà cũng li kì hấp dẫn lắm. Những chuyến phiêu lưu của bộ 3 cũng thế, thêm thằng Mạnh có “máu trinh thám” nữa thì vừa hồi hộp vừa buồn cười. Thời niên thiếu của mình không có những trải nghiệm thú vị bằng bộ ba, nhưng mà điều đó làm mình vừa đồng cảm được với những chuyện mình trải qua, vừa háo hức bước vào những câu chuyện mới lạ khác.

Nói về nhỏ Hạnh trước đi, sau đọc Harry Potter thần tượng Hermione thế nào thì thời đó thần tượng nhỏ Hạnh y vậy. Xinh, thông minh, học giỏi, bộ từ điển biết đi, mà cũng dịu dàng nữa. Thời đó mình mê mẩn lắm, kiểu sao nhỏ đó biết nhiều thế chứ. Nhưng ai cũng có khuyết điểm mà, nhỏ Hạnh cũng nhát gan và là thánh vụng về: “Hạnh đã đập vỡ tất cả là hai cái thẩu, sáu cái lọ, mười ba cái đĩa, hai mươi tám cái ly..”. Hạnh cũng tình cảm, tốt bụng, đúng kiểu “con nhà người ta”. Nói ít hiểu nhiều nha =))

Nhắc đến Quý ròm là thấy buồn cười rồi. Lanh quá mà người không lớn được. Vựa muối với cây hài của truyện là đây. Thông minh, nhạy bén, giỏi cũng thuộc loại thần đồng mấy môn tự nhiên. Cũng tình cảm, hay giúp đỡ. Nhưng mà ba hoa chém gió thì không đỡ được. Xong bonus thêm cái nóng tính nữa. Nhưng mà nói đi nói lại không có Ròm thì cũng nhạt nhẽo đấy.

Tiểu Long tên thật là Minh Long cơ, nhưng do giỏi võ và thần tượng Lý Tiểu Long nên mọi người quen gọi là Tiểu Long. Thân hình to béo mạnh khỏe, rất giỏi võ (huyền đai đệ nhị đẳng Taekwondo) và có cái đầu cứng như sắt nhờ luyện “thiếu đầu công”. Chắc chân tay đấm đá nhanh nhẹn hết phần đầu óc nên Tiểu long hơi khù khờ, chậm chạp trong chuyện học tập. Khù khờ vậy thôi mà nhiều đoạn có Tiểu Long cũng cười ra nước mắt. Gia đình Tiểu Long khó khăn hơn nhiều so với hai bạn thân là Quý ròm và nhỏ Hạnh. Tính tình khiêm tốn, hiền lành, cũng tình cảm nữa. Lắm lúc bị ông Ròm ông ý bắt nạt nghĩ cũng thương, mà thôi cũng kệ.

Vì truyện gồm nhiều tập nên dàn nhân vật phụ cũng rất nhiều, từ thầy cô, bạn bè, bố mẹ, đến những người gặp rồi mới quen. Tất cả đều gần gũi, dễ đồng cảm, dù có vài nhân vật xấu nhưng đến cuối cùng vẫn đáng thương hơn đáng trách. Mỗi người mỗi màu sắc, đại diện cho nhiều cảnh đời, nhiều kiểu người ngoài kia.

“Với những người đã trót lớn. Tuổi thơ là một nỗi nhớ rất khó đặt tên.” Đây rõ ràng là một tập sách cho tuổi mới lớn, đúng hơn là tuổi đang loay hoay để lớn lên. Nhưng những ai muốn nhìn lại một thời, hay đang đi tìm những mảnh ghép lấp đầy trí nhớ tuổi thơ để đắm mình trong những năm tháng đó một lần nữa, vì ai cũng “đã từng” là trẻ con mà, cũng nên hốt em nó về nhà, không đọc thì để ngắm cũng được ha. Tập truyện này cũng đã được chuyển thể thành phim rồi, mọi người lười đọc thì có thể xem nhé.

Trích dẫn nổi bật của sách:

1, “ Cứ lắc một cái, một câu chuyện mới lại hiện ra.”

2, “- Chính phải cứ dậy sớm như thế này cháu mới còm nhom đấy! Cứ để cho cháu ngủ sướng mắt, chẳng mấy chốc cháu sẽ to đùng như thằng Tiểu Long cho bà xem!”

3, “ - Trên đường đến nhà mày, tao gặp một con chó!

Tiểu Long gục gặc đầu:

- Tao hiểu rồi! Và mày đánh nhau với nó!

- Ừ.

- Và đó là một con chó… con!

- Dẹp mày đi! - Quý ròm sầm mặt - Một con béc-giê giống Ðức đàng hoàng! Nó bay vào người tao. Thế là tao lập tức bay…

-…lên lề! - Tiểu Long bất thần chen ngang.”

4, “ - Thưa cô, em nghĩ ra rồi ạ!

- Ồ, hay quá! Cô Diệu Lý vui vẻ kêu lên.

- Thế vật gì nở ra khi nóng lên và co lại khi lạnh đi vậy?

Tiểu Long hí hửng:- Thưa cô, thời gian ạ!

- Thời gian? - Môi cô Diệu Lý vẽ thành hình chữ O.

Không chỉ cô mới ngạc nhiên trước câu trả lời kỳ dị của Tiểu Long. Tụi bạn ngồi dưới, kể cả Quý ròm và nhỏ Hạnh, đều há hốc miệng.Thái độ của mọi người khiến Tiểu Long cảm thấy chột dạ. Nó chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì cô Diệu Lý đã hỏi tiếp, giọng chưa hết sửng sốt:- Tại sao lại là thời gian? Linh cảm có chuyện gì đó không ổn nhưng không đủ thì giờ để suy nghĩ, Tiểu Long đành bấm bụng đáp theo những gì vừa xẩy ra trong đầu:

- Thưa cô, bởi vì những ngày hè nóng nực thường dài ra, còn những ngày mùa đông lạnh lẽo thường thun ngắn lại ạ!

Tiểu Long vừa dứt lời, lớp học đang yên lặng bỗng nổ ra một trận cười ngặt nghẽo.”

5, “Thuở bé, tôi mê cái kính vạn hoa, và bây giờ, đã lớn, tôi vẫn mê thứ đồ chơi này. Nếu được bỏ phiếu, tôi sẽ không ngần ngại bình chọn ống kính vạn hoa là đồ chơi kỳ thú nhất của tuổi thơ, là quà tặng tuyệt diệu nhất mà người lớn đã nghĩ ra cho trẻ em. Hằng hà bông hoa lần lượt xuất hiện dưới tay mình, chỉ sau mỗi cái lắc nhẹ. Những cánh hoa không ngừng thay dáng, những sắc hoa không ngừng đổi màu, có tới hàng vạn, hàng triệu những bông hoa như thế, và tuyệt vời thay, không bông hoa nào giống bông hoa nào trong hàng vạn hàng triệu cái kia.”

Review by GenBooks.Net