Ảnh bìa sách Gieo Gió Gặt Bão

GIEO GIÓ GẶT BÃO

Tác giả : Bình Nguyên Lộc

Năm xuất bản : 1959

Định dạng : Radio / Sách PDF

Số trang : 255

Lượt xem/nghe : 897

Lượt đọc : 261

Lượt tải : 155

Lượt tải AudioBook : 92

Kích thước : 857 KB

Tạo lúc : Tue, 08/11/2022 15:43

Cập nhật lúc : 17:06pm 20/07/2023


THỂ LOẠI

qrcode

Mua Sách: Gieo Gió Gặt Bão

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Mục lục sách nói:

00:00:00 
Gieo Gió Gặt Bão. Tập Một
01:03:07 
Gieo Gió Gặt Bão. Tập Hai
01:48:53 
Gieo Gió Gặt Bão. Tập Ba
03:17:38 
Gieo Gió Gặt Bão. Tập Bốn
04:32:34 
Gieo Gió Gặt Bão. Tập Năm
05:19:50 
Gieo Gió Gặt Bão. Tập Sáu - Hết
Hẹn giờ tắt nhạc:


Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank

- Uổng quá!

- Gì mà uổng quá? Hảo hỏi chồng và ngó theo hướng nhìn của ông Nho: người ta đông nghẹt trước rạp chiếu bóng hôm đó, không thể biết ông ấy đang nhìn cái gì.

- Gì mà uổng quá? Hảo lập lại câu hỏi.

- Cái áo.

- Áo nào?

Tìm mua: Gieo Gió Gặt Bão

- Cái áo đầm của con bé kia kìa.

Hảo chợt để ý đến chiếc áo đầm của một gái bé chừng mười hai tuổi, nhưng bà vẫn chưa hiểu nghĩa tiếng „uổng“ của chồng.

Như đoán được ý vợ, ông Nho cắt-nghĩa rõ:

- Anh nói uổng là uổng cho con bé chớ không phải uổng cho chiếc áo. Con bé kháu-khỉnh, dễ thương như vậy mà mặc áo rất nhà quê.

- Ờ phải. Áo nầy đẹp nhưng lại là áo mua ở tiệm. Hồi mua chắc không đo, nên dài quá. Hoặc có đo nhưng cha mẹ đứa bé không sành, mua dài, nên xem nó quê đi.

- Anh thấy gái bé Tây chỉ mặc ngang đầu gối thôi.

- Đúng như vậy. Nhưng người mình ít hay để ý đến điều đó.

- Thành ra con bé ngộ quá, lại giống thiếm xẩm già.

Hai vợ chồng cười xòa.

Không bảo nhau mà cả hai người đều nhìn hết đứa bé nầy đến đứa bé khác.

Hảo thèm-thuồng cả đến những đứa trẻ gương mặt không dễ thương một chút xíu nào hết. Một chị vé cá kèo - bà đoán thế vì chị ta mặc áo bà ba - dắt một thằng con trai tròn như ốc mít. Hảo chợt khám-phá một điều cũ xì mà như là rất mới lạ: là hạnh-phúc không thể mua được. Chị nọ không biết có đủ tiền cho con ăn quà hay không. Nhưng tất cả sự-nghiệp của vợ chồng bà không giúp bà mua được một đứa con mà hai vợ chồng mong đợi trên mười năm rồi.

Một bà sang trọng đang túi-bụi với bầy con sáu đứa gần xấp xỉ tuổi nhau, ý chừng sanh năm một. Bà vừa mắng thằng lớn nó hốt đậu rang mà chọi vào con của người khác thì hai đứa giữa đánh nhau để giành kẹo, trong khi đứa bé hơn hết, trợt chơn ngã lăn cù. Trông bà ấy thật là khổ-sở vì bầy con. Nhưng Hảo chỉ mong được khổ-sở như thế.

Nhìn trẻ giây lâu, bà sực nhớ đến chồng, nhưng bà không dám ngó ông Nho. Hơn một lần, vào những trường-hợp như vầy, bà đã bắt gặp đôi mắt trách-móc của ông. Ý-nghĩ của chồng về sự hiếm-hoi của bà, bà thấy là bất-công. Mặc dầu vậy, bà vẫn nghe mình có lỗi, nên cứ sợ đôi mắt phàn-nàn kia. Nếu nó không phàn-nàn thì nó buồn buồn khiến bà nghe xót-xa làm sao!

Nhưng rốt cuộc rồi bà cũng ngó chồng.

Ông Nho đang nhìn một cô gái luống tuổi, đứng với nhiều bạn gái khác. Cô gái không đẹp gì cho lắm, nhưng tròn-trịa, có gương mặt dễ thương. Không hiểu vì sao Hảo cảm-giác cô ta là con gái. Bề ngoài có dấu hiệu gì rõ-rệt đâu để phân biệt một thiếu phụ và một cô gái?

Theo bản-năng sai-khiến, bà vội kéo tay chồng đi vào phòng chiếu bóng liền.

Phiên chiếu đến đoạn cô đào hát ấy vừa diễn xong một màn kịch vội-vàng chạy vào buồng mình để cho con bú; đứa bé được người nhà bồng đến. Câu chuyện xưa, về thuở mà đào hát bên Âu-châu còn khổ không kém đào hát của ta.

Ông Nho nghiêng mình qua, giảng thầm cho vợ nghe:

- Em thấy nghệ-thuật của người ta khéo lắm không? Họ không chụp cô đào vạch vú ra cho con bú ngay trước mặt mình, không phải vì sợ lòi vú trước mặt thiên hạ, khó coi, mà vì cảnh ấy lạt phèo, không diễn-tả nổi tình ý gì hết.

Đàng nầy họ chụp cô đào đưa lưng về phía mình. Ta chỉ thấy cái lưng, và bên hông cô đào một bàn chơn trẻ ló ra. Bàn chơn ấy co quíu lại lần lần, diễn tả mãnh liệt nỗi sung-sướng của đứa bé đang đói, được bú vú mẹ.

Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bình Nguyên Lộc":

  1. Cõi Âm Nơi Quán Cây Dương
  2. Đò Dọc
  3. Gieo Gió Gặt Bão
  4. Quán Tai Heo
  5. Lữ Đoàn Mông Đen
  6. Nguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt Nam
  7. Nửa Đêm Trảng Sụp
  8. Tỳ Vết Tâm Linh
  9. Sau Đêm Bố Ráp
  10. Thầm Lặng
  11. Truyện Ngắn - Bình Nguyên Lộc
  12. Ái Ân Thâu Ngắn Cho Dài Tiếc Thương

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Gieo Gió Gặt Bão PDF của tác giả Bình Nguyên Lộc nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website thuviensach.vn đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Mua Sách: Gieo Gió Gặt Bão
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN:
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu (*)
Bình Luận: (*)
Họ và tên: (*)
Email: (*)

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTinh Hoa Giáo Dục - Di Sản Cho Muôn Đời Sau


KHOA HỌC TÂM LINH:

NHẠC CHỮA LÀNH:

Radio Truyện Ngắn (Top views)
Theo Ngày
Theo Tuần
Theo Tháng