TÔI MỘNG GIỮA BAN NGÀY
Tác giả : Tê Kiến
Định dạng : PDF, EPUB, MOBI, AZW3
Số trang : 746
Lượt xem/nghe : 1169
Lượt đọc : 300
Lượt tải : 223
Kích thước : 2.01 MB
Tạo lúc : Tue, 08/11/2022 16:07
Cập nhật lúc : 21:07pm 11/03/2023
Đọc Sách
Nhạc Chữa Lành Bình Luận
Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank
![]() |
![]() |
Cuối tháng tám, trời nắng chói chang, hơi nóng ngưng tụ tại một chỗ, dinh dính nóng bức.
Mãi cho đến trước khai giảng vài ngày, mấy trận mưa to lộn đầu hắt xuống, nhiệt độ mới hạ được vài độ.
Hai rưỡi xế chiều.
Lâm Ngữ Kinh đứng ở cửa trung tâm thương mại, nhìn nước mưa rơi lộp bộp xuống nền đá bằng phẳng. Bọt nước bắn lên, văng tung tóe, thấm ướt giày của người đứng bên ngoài.
Đợi mười phút, mưa không ngơi ngớt.
Lâm Ngữ Kinh một tay giơ túi mua sắm lục lấy điện thoại, xác nhận không có cuộc gọi tới và tin nhắn. Cô lại đi đến góc cửa thủy tinh lớn phía trước, khoác túi lên cánh tay, xòe ngón trỏ và ngón cái, tạo dáng xong thì giơ camera, xoay tròn trước mặt chọn cảnh, nhíu một mắt lại.
Cao ốc như rừng. Cửa chính của trung tâm thương mại hướng ra mặt đường. Cửa hàng bán lẻ với phong cách khác nhau mở ở mặt tiền trung tâm. Bảng hiệu Starbucks cực lớn trên con phố đối diện bị mưa to thấm đẫm. Mỹ nhân ngư xanh lá như chìm vào đáy biển. Toàn bộ hình ảnh đều hiện lên một cách ướt át, phồn hoa âm u mà mơ hồ.
Hoàn cảnh vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.
Lâm Ngữ Kinh mới đến thành phố A hai ngày trước.
Ba tháng trước, cô cuối cùng cũng được chứng kiến kết cục của cuộc hôn nhân đã dây dưa nhiều năm của Lâm Chỉ và Mạnh Vĩ Quốc.
Hai người trước khi ly hôn còn đánh nhau một trận.
Bởi vì quyền nuôi dưỡng Lâm Ngữ Kinh.
Lúc đó là 6 giờ 30 tối, ngày thứ hai sau khi quyết định ly hôn, một nhà ba người bọn họ ngồi trước bàn ăn, ăn một bữa cơm cuối cùng, nói từ tài sản, nhà cửa, xe cộ đến Lâm Ngữ Kinh. Vẻ mặt Lâm Chỉ trước sau vẫn rất bình tĩnh, mang theo một loại chết lặng lạnh tanh: “Toàn bộ căn nhà này thuộc về anh, xe tôi cũng không cần, con cái anh mang đi.”
Thời điểm Mạnh Vĩ Quốc nghe thấy nửa câu đầu rất chi là hài lòng, nửa câu sau vừa thốt ra, ông ta bắt đầu nhăn mày: “Cái gì gọi là con cái tôi mang đi?”
Lâm Chỉ hơi không kiên nhẫn: “Tôi không có thời gian quản.”
“Cái gì gọi là cô không có thời gian quản? Cô không có thời gian chẳng nhẽ tôi có thời gian?”
“Anh rất có đấy.” Lâm Chỉ cười lạnh một tiếng, “Ăn cơm mềm* nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng bày đặt làm người bận rộn rồi sao?”
(*) Cách nói châm biếm, ám chỉ loại đàn ông ăn bám phụ nữ.
Mặt Mạnh Vĩ Quốc thoắt đỏ thoắt trắng, thẹn quá hoá giận trừng mắt với bà ấy, hít một hơi thật sâu khôi phục tâm trạng: “Lâm Chỉ, hôm nay mọi người hảo tụ hảo tán, tôi không muốn tranh cãi với cô. Hy vọng chúng ta có thể tôn trọng lẫn nhau.”
Lâm Chỉ nhướng mày: “Thế nào, bây giờ mới nhớ tới việc tôn trọng tôi? Lúc trước anh đến nhà chúng tôi ở rể sao không nhìn thấy mặt này của anh vậy?”
Mạnh Vĩ Quốc không nhẫn nhịn được nữa, hùng hổ vỗ bàn “Rầm” một tiếng, đứng dậy.
Lâm Chỉ cũng đứng lên theo. Kèn chiến tranh bị thổi lên, hai người bắt đầu cãi vã đến mất kiểm soát, đồ ăn trên bàn ăn bị quăng ném loạn xạ.
Lâm Ngữ Kinh bắt tréo hai chân, dùng đũa đâm vào bát cơm trắng của mình, cứ như vậy chống cằm nhìn hai người vì chuyện ai nuôi con này mà bộc phát một đợt cãi vã mới. Thậm chí còn không thèm e dè, ở ngay trước mặt cô bắt đầu đùn đẩy lẫn nhau.
Coi cô như con chó, nghe không hiểu tiếng người, không ai thèm để ý, tâm trạng thế nào cũng chẳng ai lo lắng.
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tôi Mộng Giữa Ban Ngày PDF của tác giả Tê Kiến nếu chưa có điều kiện.
Tất cả sách điện tử, ebook trên website thuviensach.vn đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bài Trước Đó | Bài Tiếp Theo |