Ảnh bìa sách Hồng Nhan Bạc Phận

HỒNG NHAN BẠC PHẬN

Tác giả : Phương Thúy

Giọng đọc : Mc Đình Duy

Định dạng : Radio / Sách PDF

Số trang : 126

Lượt xem/nghe : 285

Lượt đọc : 111

Lượt tải : 117

Lượt tải AudioBook : 24

Kích thước : 659 KB

Tạo lúc : Mon, 08/04/2024 11:18

Cập nhật lúc : 11:28am 02/05/2024


THỂ LOẠI

qrcode

Mua Sách: Hồng Nhan Bạc Phận

TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời...
(*) Họ và tên của bạn:
(*) Ngày tháng năm sinh:
 

Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Mục lục sách nói:

00:00:00 
Hồng Nhan Bạc Phận - Tập 01 - Lấy Chồng Xa Xứ Và Nỗi Niềm Chôn Sâu
00:40:17 
Hồng Nhan Bạc Phận - Tập 02 - Đám Cưới Bị Hủy, Sự Thù Hận Nhen Nhóm
01:31:19 
Hồng Nhan Bạc Phận - Tập 03 (Hết) - Kết Thúc Bất Ngờ
Hẹn giờ tắt nhạc:


Hi vọng các bạn có thể ủng hộ trong khả năng, để giúp đỡ đội ngũ biên tập và chi phí duy trì máy chủ đang ngày một tăng. Mọi đóng góp xin gửi về:
Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Số tài khoản: 103873878411
Ngân hàng: VietinBank

momo vietinbank

Xoảng " tiếng cái ly rơi trên nền nhà và kèm theo sau là tiếng khóc thét của bé Thiên. Hạnh sợ hãi vội vàng dỗ nó nhưng nó càng cố như gào lớn hơn và lăn đùng ra đất. Đang lúc Hạnh cảm thấy bất lực và có phần bực bội thì đằng sau hạnh đã vang lên tiếng của một người đàn bà:

--"cô làm gì mà để cho thằng cháu tôi khóc tím mày tím mặt thế kia hả..." người dàn bà tiến lại gần bé Thiên và bế nó lên rồi tiếp tục sỉa sói Hạnh...

" nếu cô không muốn trông nó thì cứ nói.đừng lừa lúc không có ai mà đi ăn hiếp nó..."

Hạnh chỉ biết cúi đầu mà lòng buồn như dao cắt. Người đàn bà thấy thế càng đay nghiến thêm..

- " lúc nào cũng cứ để cái bộ mặt như đám ma.cô định trù ẻo ai ở cái nhà này thế hở..." bà ta bước đi và lẩm bẩm cái gì đó mà bây giờ đầu óc Hạnh ko thể nào nghe được nữa. Nàng buồn tủi uất hận mà nước mắt lưng tròng. Thật ra nàng đã cố nhịn nhục chiều chuộng bé Thiên mặc dù nó rất ư khó chiều và hư đốn, nhưng nàng biết nó là cháu nội đích tông của gia đình này, một gia đình rất xa lạ đối với Hạnh mà nàng phải rất ngại miệng khi gọi là gia đình chồng.

Tìm mua: Hồng Nhan Bạc Phận

Hạnh về phòng ngồi thừ ra ghế. Canh nhà vào giờ này chỉ còn lại ba người: Hạnh, bà Quản, và bé Thiên. Không khí mỗi ngày có nhiều lúc thật yên lặng đến dễ sợ mỗi khi hai bà cháu bà Quản đi ngủ. Và cũng nhiều lúc ồn ào phát khiếp mỗi lần bà Quản cất tiếng đay nghiến Hạnh hoặc bé Thiên nhũng nhẽo làm trời như ngày hôm nay.

Hạnh càng nghĩ càng thấy xót xa cho mình. Cha mẹ nàng ở bên kia nửa vòng trái đất chắc cứ ngỡ đời sống của nàng bây giờ được sung sướng lắm. Chứ họ đâu có hay mỗi ngày Hạnh phải ngậm đắng nuốt cay nhìn sắc mặt mọi người trong nhà để sống. Từ bà Quản là má chồng đến cháu chồng là thằng bé Thiên ai cũng có quyền la rầy mắng nhiếc hoặc làm cho Hạnh không có ngày được yên. Mỗi lần viết thư về, Hạnh đều cầm lòng giấu giếm sự thật. Nàng cứ phải bịa đặt ra những chuyện tốt để cho cha mẹ được yên lòng, và đến dần Hạnh đã sợ không còn muốn viết thư nữa. Hạnh sợ thêu dệt nhiều quá những cái đẹp và một ngày nào đó sự thật phũ phàng được phơi bày, cha mẹ nàng chắc sẽ không chịu được đả kích này. Hạnh thở dài khi nghĩ đến cha mẹ đã tuổi ngũ tuần, tóc trắng bạc phơ, mỗi ngày mòn mỏi ngóng tin con gái. Nghĩ đến con Loan, con Phụng giờ chắc đã vào được đại hoc rồi sau khi có số tiền cưới hỏi của Hạnh. Nghĩ đến đây lòng Hạnh như đau nhói. Lúc phải nghỉ dạy học để theo chồng, nàng nghĩ nàng cũng chỉ giống bao người con gái khác, lớn rồi thì đi xuất giá. Khác chút là Hạnh "được" đi lấy Việt Kiều, và tiền sính lễ ấy là chuyện đương nhiên phải có trong hôn lễ, và cũng là một số tài sản có thể cứu nguy lúc gia đình gặp khó khăn. Thế là Hạnh đành nhắm mắt bước đi với hy vọng sau khi sang Mỹ rồi có thể giúp gia đình nhiều hơn nữa.

Nhưng sự đời khó liệu, đâu ai đoán được những cái nụ cười, những lời hứa chăm sóc, coi như con ruột của người ta chỉ là những màn kịch. Cha mẹ Hạnh đâu có thể nào biết được sau khi nàng đặt chân tới Mỹ, người ta đã trở mặt, đã coi nàng như một món đồ mà họ "dùng tiền mua về ". Hạnh ở nhà họ không khác chi một người ở. Coi bé Thiên, nấu cơm, rửa chén, và giặt giũ cho hết mọi người trong nhà. Chưa kể có nhiều khi bị bà Quản mắng nhiếc bắt đứng hầu bàn không cho ăn nữa. Cái gia đình này càng lúc càng làm cho Hạnh mất đi cảm giác làm người.

Hạnh tức tưởi trong âm thầm vì tủi phận mình khi đã kết nghĩa chồng vợ với Thế Anh, một người con trai quá ư nhu nhược đến nỗi không còn lý lẽ. Những gì bà Quản nói, đúng hay sai Thế Anh đều nghe hết. Có nhiều khi thấy bà ta áp bức Hạnh quá mà anh chỉ biết im lặng cúi đầu. Đã bao lần anh ta làm ngơ cái ánh mắt cầu cứu của Hạnh. Nàng đã quá thất vọng và buông xuôi. Nếu như không có Quốc, người em chồng và cũng là người bạn duy nhất hay an ủi Hạnh, chắc nàng đã không còn sức mà sống tới ngày hôm nay.

Trong bốn anh em, chỉ có Quốc là người đối xử với Hạnh thật tình và quan tâm đến Hạnh. Còn mọi người khác dường như ai cũng có vấn đề riêng và họ chỉ coi Hạnh như một ngưỜi dư thừa, không cảm giác và máu thịt. Người con cả là Phi, người lúc nào cũng lầm lì không nói chuyện với ai. Lúc ban đầu Hạnh cũng rất muốn biết tại sao anh ta lại như thế nhưng không có ai nói chuyện với Hạnh và nàng không dám hỏi ai. Đến sau này nghe Quốc kể thì Hạnh mới biết rằng vợ anh ta đã bỏ đi và đế lại bé Thiên. Thế là anh ấy đã trở nên trầm lặng ít nói, đi làm về là nhốt mình trong phòng, không màng gì tới ai, kể cả bé Thiên. Có nhiều khi bà Quản sai Hạnh mang cơm vào phòng cho anh ta, thấy anh ta nằm gục, Hạnh lo lắng hỏi thăm thì lại bị anh ta hét to đuổi ra ngoài.

Người em gái út kế Quốc bằng tuổi với Hạnh. Cô ta vẫn còn đi học đại học. Mặc dù tên Diệu nhưng tánh tình rất đanh đá và chua chát. Là con gái với nhau, Hạnh biết cô ta thường hay lùa theo bà Quản sỉ vả Hạnh vì cô ta ganh với sắc đẹp của Hạnh. Hạnh cũng không lấy đó làm nỗi lo âu vì nàng đã không còn thời gian để mà lo âu nữa với những công việc bận rộn như thế.

Đang miên man với dòng suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa. Hạnh uể oải đứng dậy ra mở thì thấy Quốc đứng trước mặt với nụ cưòi hiền đón chào nàng. Quốc có bờ vai rộng và nước da ngăm, không được trắng trẻo nho nhã như Thế Anh. Nhưng chàng có một cái khí khế nam nhi mà Hạnh rất mơ ước Thế Anh có thể có, dù một nửa thôi thì cũng đủ cho Hạnh được an ủi rồi. Đối với Quốc, Hạnh rất là biết ơn và kính trọng vì chàng đã bao phen che chở, giúp đỡ nàng tránh được nanh vuốt của bà Quản và Diệu. Khi nhìn thấy Quốc, Hạnh như nhìn thấy cả những gì xảy ra của thời quá khứ không xa, mà nay đã là một kỷ niệm chôn sâu trong lòng hai người.

Năm ấy sau khi tốt nghiệp đại hoc ngoại ngữ, Hạnh đã xin vào trường trung học dạy Anh Văn. Cuộc sống dường như rất ưu đãi Hạnh khiến Hạnh rất hồn nhiên tươi trẻ. Cho đến một ngày, Hạnh được nhắn lên văn phòng nghe điện thoại. Bên kia đường dây, nàng nghe thấy mẹ nàng khóc nức nở. Hỏi ra mới biết cha nàng làm ăn buôn bán bị người ta gạt mất hết tiền bạc, và ông đã bị sốc đến phải đưa cấp cứu ở nhà thương.Chỉ trong giây lát, trời đất như sụp đổ đối với Hạnh. Nàng biết rồi đây cuộc sống của gia đình sẽ gặp nhiều khó khăn và đồng lương giáo viên của Hạnh sẽ không đủ nuôi sống gia đình và lo cho con Loan con Phụng đi hoc nữa. Thế là Hạnh quyết định đi kiếm thêm việc làm.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hồng Nhan Bạc Phận PDF của tác giả Phương Thúy nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website thuviensach.vn đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Mua Sách: Hồng Nhan Bạc Phận
Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN:
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu (*)
Bình Luận: (*)
Họ và tên: (*)
Email: (*)

Phim Thức Tỉnh

Nhạc Chữa LànhTinh Hoa Giáo Dục - Di Sản Cho Muôn Đời Sau


KHOA HỌC TÂM LINH:

NHẠC CHỮA LÀNH:

Radio Truyện Ngắn (Top views)
Theo Ngày
Theo Tuần
Theo Tháng